Chém cha cái kiếp lấy chồng chung.
Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng,
Năm thì mười hoạ chăng hay chớ
Một tháng đôi lần có cũng không.
Cố đấm ăn xôi, xôi lại hẩm,
Cầm bằng làm mướn, mướn không công.
Thân này ví biết dường này nhỉ.
Thà trước thôi đành ở vậy xong.
Bài thơ trên của Hồ Xuân Hương diễn tả đúng cái cảm giác lúc này của người vợ Nhật giả vờ ngủ để nằm nghe những âm thanh như làm thủng màng nhĩ này.
Địt mẹ chịu đựng giỏi vãi cả nồi luôn ý. Nhưng mà em vợ 2 kia ngon thật anh em ạ :))